Cuộc sống quanh ta

Chuyện "Thuần phong mỹ tục"

Nhiều cư dân thiếu chữ, đã đành, lại thêm mất chữ khi bị/được ngôn ngữ từ bên ngoài vào đóng vai trò chính thống lâu dài. Lâu quá, khỏi còn biết nữa, đâu là chữ từ ngoài vào, đâu là chữ gốc còn lại ở trong. Chữ “Việt”, chính nó lại là chữ… Hán. Người “Kinh”, không biết chữ “Kinh” ấy là từ đâu ra, có phải vốn gốc ở vùng nam Trung Hoa bây giờ, nơi có Kinh châu, hay vùng nước Sở xưa ở đấy vốn có nhiều cây “Kinh” đặc trưng, đến mức được gọi là “Kinh Sở”. Chắc không phải là vậy.

Nhiều khẩu hiệu kêu gọi thống thiết “thuần phong mỹ tục”, nhưng cả bốn chữ cấu thành mệnh đề này cũng lại là từ gốc Hán cả. Cẩn thận thay.

Chữ Việt còn lại, xơ xác, ít ỏi, mỗi ai nên cố gắng dùng được chúng, sạch, đẹp, mỗi lúc có thể, thay vì tiện chữ nào đang nhảy nhót trong đầu thì tống ra chữ ấy. Dùng được bản “ghi nhớ”, thì đừng cố sống cố chết bắt chước người mà nhất nhất cứ phải “bị vong lục”.

May thay, những chữ thể hiện cảm xúc của đời sống hàng ngày thì thường ra lại giữ được gốc xưa. Có lẽ vì rời nó, thì mất luôn xúc cảm đang hăng hái.

Ví dụ?

Chữ “đanh đá”, chẳng hạn. Nói lên, là tràn ngập hình ảnh ngay tức thì. Có người còn tưởng chữ Facebook nếu được Việt hóa thì thành ra là “đanh đá học”.

 

  

tin tức liên quan

Thống kê truy cập

114441704

Hôm nay

2104

Hôm qua

2317

Tuần này

21608

Tháng này

216878

Tháng qua

112676

Tất cả

114441704