Lơ ngơ trên đại lộ Broadway New York, tôi thấycả chính mình online trong những màn ảnh điện tử vĩ đại xung quanh quảng trường.
Lơ ngơ trên đại lộ Broadway New York, tôi thấycả chính mình online trong những màn ảnh điện tử vĩ đại xung quanh quảng trường.
Để ý, tôi thấy cô cảnh sát người Mỹ cạnh đó cứ ngắm trộm mình mãi. Đã thế, lại còn hay cười khục khịch một mình.
Tôi nghiêm trang tới gần, giơ tay bắt chào cô, gần như một nhà binh nghiệp dư.
-”Chào cô, tôi dân dã, mà nghiêm trang, cô nhà binh, mà khục khịch…”
-”Chào bác, em xin lỗi ạ. Thế bác có thích chụp ảnh, thì để em chụp cho ạ.”
-”Biết lỗi như thế, thì hay quá. Đây là chỗ gì, mà như là sân khấu hí kịch ngoài trời vậy?”
-”Dạ, là Times Square, là nhà hát hí kịch phố phường ạ. Nghĩa là mỗi người vừa là người xem, cũng vừa là người thủ vai luôn ạ.
Thế còn bác từ đâu đến vậy, lạ lắm à?”
-”Thật là tuyệt vời hấp dẫn!
Nhưng nói chuyện “lạ”, thì chưa ăn nhằm gì bằng thành phố của tôi đâu. Nơi đó, mọi góc phố phường của cả thành phố đều là sân khấu hí kịch online 24/7.”
-”Ôi, ở đâu mà hay được đến thế ạ? Để em còn được đến thăm.”
-”Cô chụp đi đã nào… Chiếc nữa… Để còn so sánh chúng với nhau… Thanks!
À, thế này, my sweet hometown is Hanoi. Cảm ơn cô, thế cô sẽ đến Hanoi của tôi, nha!”
2239
2317
22187
221698
130677
114574641