Đất Nghệ

Kể tiếp 101 chuyện cười đất nhút

101- CHÓ SỦA TRĂNG TRĂNG
            Đầu Xuân, hai ông thông gia ngồi uống rượu. Rượu vào lời ra, ông ngoại chộ chi nói nấy, nhất là chuyện tục tĩu. Ông bên nội chữa thẹn với bà bên ngoại:
            -Ông ta thật vui tính!

            Bà bên ngoại cũng rầy, cười, chữa thẹn:
            -Ông thông cảm, chấp chi ông bầy tui, ông nhà tui mần ba chén là cứ như chó sủa trằng trăng!
 
102-THỊT LUỘC CẶP THỊT LUỘC
            Ông nội và ông ngoại ngồi chung mâm. Ông bên ngoại phàm ăn, ông bên nội nóng ruột bèn kiếm chuyện để giảm tốc độ:
            - Tui hỏi ông, thịt luộc ăn với cấy chi ngon nhứt?
            - Lộc quế! Nói rồi lại gắp ngay.
            - Không phải, thằng cha lộc quế hăng mà độc đó.
            - Kinh giới!
            - Nỏ đúng, kinh giới là phải ăn với mít luộc!
            - Chịu! Ông lại gắp tích cực.
            - Thịt luộc là phải cặp với thịt luộc như ông mới ngon. Chỉ có cấy là hơi tốn, mất phần người khác!
 
103- HỎI CHI MÀ HỎI LẮM?
            Làng nọ, cả làng hay nói chuyện trạng. Hôm ấy có một đoàn công tác vào nhà cụ Đặng tìm hiểu gốc tích xem có phải xuất phát từ chi họ nhà ông không. Mấy người tìm cách tiếp cận mãi mà ông vẫn ngủng ngẳng, không chịu bắt chuyện. Gần trưa, nóng ruột, ông trưởng đoàn - đã đứng tuổi, lễ phép:
            - Thưa cụ, chúng tôi là đoàn công tác nghiên cứu văn hóa dân gian. Biết làng ta hay nói trạng. Tiếng cười không chỉ có giá trị quá khứ mà cả hiện nay và sau này...Cụ là người cao tuổi, có thể giúp anh em cháu tìm hiểu gốc tích tại sao làng ta lại nổi tiếng với những chuyện trạng như vậy không?
            Bấy giờ cụ mới thủng thẳng:
            - Tui lớp sau cụng nỏ biết. Nghe ông nội tui kể lại: Cái ông mà đẻ ra ông của ông nội tui hay nói trạng. Nghe nói cụ có hơn 100 chuyện trạng, hay lắm, có người nghe cười đấy cả quần. Khi nớ cụ hấp hối, cụng có một đoàn ở mô đến như các anh bựa ni, đến gạn hỏi đi, hỏi lại, cụ nỏ nói chi cả. Sau có ông trưởng đoàn năn nỉ, cụ chỉ nói có một câu...Cả đoàn lắng nghe, nóng ruột, dục...
            - Thưa cụ, ông cụ khi đó nói câu chi ạ?
            Hút xong nửa điếu "cò mềm", cụ Đặng mới xúc động, nghẹn ngào, thủng thẳng tiết lộ:
            -Cụ nói: Tổ cha bay, hỏi chi mà hỏi lắm rứa?
 
104- RỬA KHOAI
            Cu Toại mê bóng đá, khuya có trận bán kết Cúp C1. Cu Toại nói với vợ:
            - Bay ngủ đi, túi ni để tau sang cu Đại coi bóng đá với hắn.
            Vợ bàn:
            -Ti vi đầu giường, nằm ở nhà mà coi, đi mô nữa. Bên cu Đại ti vi lòe nhòe, coi chi.
            - Không được, tau sang coi với hắn. Tau nỏ nhởi bài cả coi bóng cả rửa khoai!
 
105 - BỐ MI THẬT RƯỢU
            Bữa mô đi họp về cu Na cũng "nhể". Vợ trách:
            -Cha mi bựa mô cụng say là do thật rượu. Dại rứa thì rồi có bữa chết!
            Cu Na cãi:
            -Bay biết chi! Thật thì chỉ có thiệt! Tau ngồi với mấy "xếp". Rót ra, các cha cứ lo đi các mâm chúc tụng. Tau ngồi một chắc một mâm, tau cụng rót tau uống, nỏ thằng đếch mô biết cả!
 
106 - ĐỂ HẮN DỪNG LẠI CẤY ĐẠ!
            Cu Na đi uống rượu về, chân xéo khoai, đi không được, vô nhà cũng cố gượng, vịn lấy cột nhà. Vợ ra trách:
            -Tọoc cho lắm, lại say rồi!
            -Mần chi mà say? Tau mần có vài chén.
            -Không say mà mặt như "l...kiến cắm". Không say thì đếm thử nhà ta có mấy hàng gạch?
            -Để tý nữa hắn dừng lại tau đếm. Dừ hắn xoay ra ri cha thằng mô đếm cho được?
 
107- TÔN TRỌNG TƯ DUY...
            Cô giáo hỏi học sinh:
            -Các em thấy trên tường của lớp ta, có cái gì hình chữ nhật?
Một học sinh:
            - Thưa cô, cái đồng hồ ạ!
Ý của cô giáo là muốn để học sinh nói cái bản đồ để "vào đề". Nhưng cô chữa khéo:
            - Không phải, cô muốn nói với các em là cái bản đồ! Nhưng cô rất tôn trọng tư duy của em.
            Thằng bé ngồi đầu bàn xăng xái:
            - Em muốn hỏi cô: Cái gì tròn tròn mà ngày nào cô cũng cầm?
Cô có vẻ nghi ngờ, nhắc khéo:
            - Em lại nghĩ bậy phải không?
            - Không, đó là viên phấn ạ. Nhưng em cũng rất tôn trọng tư duy của cô!
Thằng bé bên cạnh lại hứng lên:
            - Vậy em đố cô: Cái gì hình trụ, có đầu trơn bóng, màu hồng mà ngày nào cô cũng cầm?
Cô đỏ mặt vì ngượng nhưng cũng đoán:
            - Cái … "ấy" phải không?
            - Không phải, đó là cái bút chì có tẩy. Nhưng mà em cũng tôn trọng tư duy của cô!
 
108 - PHONG BÌ HAI NGHÌN
            Cu Na hay uống rượu, nhà nghèo, không mấy khi được bữa cho chán. Bữa nọ, có thằng bạn doanh nghiệp về mời đi nhà hàng. Cu Na khôn ngoan, gói một phong bì bỏ túi trên.
            Cô bé phục vụ rót rượu, đến bên cu Na, cu Na cầm cái phong bì lỳ xỳ cho nó và nói nhỏ:
            - Anh bị dạ dày, huyết áp, lại dị ứng, ngứa, rót cho anh ít thôi nhé.
Nghĩ thương tình, lại có cái phong bì, cô bé chỉ rót cho cu Na lấy lệ. Lát sau, cô bé vô toilet, mở phong bì ra xem: 2.000 bạc rách. Nó điên tiết, từ đó chén nào của cu Na nó cũng cho "màn hình phẳng", vừa rót, trong lòng còn hậm hực "dạ dày, này, huyết áp này, dị ứng này,...đồ bủn xỉn, cho mi đứt luôn"!
            Thì ra, cả đời cu Na cũng chỉ bữa ấy mới được bữa no rượu, đã thèm!
 
109 - RĂNG GIÁ CẮT CỔ RỨA?
            Con gái lần đầu đi xa, mẹ ở nhà nhớ quá, bèn ra Bưu điện văn hóa xã để điện, gặp cho đỡ nhớ.
            - Con à?
            -Dạ, mẹ! Con nhớ mẹ quá!...
            ...
            Cô bưu điện vô tính tiền, hết 30.000 đồng. Bà giãy nảy lên:
            - Răng mà giá cắt cổ rứa?
            - Hai mẹ con nói chuyện mãi hơn 30 phút rồi mà, tui dòm đồng hồ trên máy tính đây, có tính gian cho bà mô?
            - Lâu thì đúng rồi, mà mẹ con choa lâu ngay gặp chắc, nhớ rồi khóc chớ có nói chi mô mà tính tiền?
 
110 - CHÂN HAY 6 CHÂN?
            Cu Na đi uống rượu về, hơi xỉn nên sợ vợ nhằn. Lão rụt rè ghé nằm một bên vợ, vén chăn đắp. Chợt lão hỏi:
            - Mụ chắt, có thằng mô nằm đây nựa mà tau đếm được 6 cẳng?
            Mụ chắt bình tĩnh nhưng nghiêm giọng:
            - Tọoc rượu vô cho lắm! Lại say rồi, xuống dưới giường đếm cho cẩn thận coi thử mấy cẳng? Lão loạng quạng làm theo rồi nói:
            - Mẹ nó, tau say rồi, 4 cẳng!
 
111 - ĐÒI Đ.VOI!
            Con chuẩn bị làm hồ sơ thi Đại học, hỏi cha nên thi vô trường nào cho hợp lý. Cha nói:
- Sức ung thì nên thi vô Cao đẳng là vừa. Đại học nghe khó với!
Thằng con không nghe, bàn:
- Năm đầu ta cứ mần một keo cha ạ. Không được thì năm sau ta thi vô Cao đẳng? Ông phán một câu:
- Thì tùy ung!
Khi có giấy báo thi, thiếu 1 điểm thì đậu, về nói:
- Bựa nớ nghe cha thì được rồi, lại đợ một năm ở nhà!
Ông cũng chỉ phán một câu nhẹ nhàng:
- Thì ta đạ nói rồi, c. ngắn cứ đòi đ. voi mần răng mà được!
 
112- MẦN MỤ MỌN...
            Thời ấy đang khó khăn, giáo viên mà được chia miếng đất tăng gia là quý hóa lắm. Hết kỳ 1, ông được chuyển từ trường xa về trường nhà. Vì về sau, nhà trường cũng chắp vá, dồn mỗi người một ít cho ông có đủ vài vồng sắn. Chủ nhật, hai vợ chồng đi làm cỏ sắn. Bà phàn nàn:
            -Của ta nằm ngoài ra ri thì cụng che mồm tru, mồm bò cho họ, nỏ ăn thua ông ạ.
            Nhả hết khói thuốc lào, ông thong thả, nhắc bà:
            -Bà không nghe các cụ trước nhắc à?
            -Nhắc chi ông?
            -Mần mụ mọn cứ muốn đ. đầu hôm, mô được!
 
113 - CẦM C. CHO HẮN ĐẤY!
            Ông giỏi chuyên môn, làm Hiệu phó nhưng phòng Giáo dục hay điều ông đi thanh tra, kiểm tra chuyên môn các trường. Tính ông rất nghiêm túc nhưng rất hài hước. Một hôm đi thanh tra về, mấy giáo viên trong trường nói như để chọc ông:
            -Thầy ta thì cụng như cán bộ phòng, đi suốt!
            Nhả khói thuốc lào xong, ông nhẹ nhàng:
            -Các ông cứ trêu tui mần chi, chẳng qua cụng cầm c. cho hắn đấy!
 
114 - ĐẺ CON TRO
            5O tuổi có lẻ, ông được cán bộ cấp trên về nắm tình hình, làm tư tưởng để bố trí ông làm Hiệu trưởng. Sau khi trao đổi xong, hỏi ý ông thế nào? Ông lẳng lặng trả lời:
            -Có lẹ ta thôi cụng được. "70 tuổi đẻ con tro, ăn thua chi nựa"?
 
115 - ĐUI CẢ MÂM
            Nhà hoe Tân có giỗ nhưng không mời hoe Thái đi giỗ. Lão bực lắm, cứ đi đi, lại lại, lấy chổi quét, bụi mù trời. Nghe chừng cũng không ai nhắc nhở chi cả (vì nghe nói lão tham ăn, tục uống).
Buổi trưa, mọi người ngồi mâm, hoe Thái lại dạo qua, dạo lại. Có người trong mâm định mời xã giao, nhưng nghe nói mời xã giao lão cũng vô nên lại thôi.
            "Gợi ý " mãi không xong, lão nổi khùng:
            - Tưởng đui một thằng, hóa ra mấy mâm đui cả!
 
116- KHÔNG CHÁY LEO!
 
            Lại có bựa chắt Doạn có giỗ, cũng không mời hoe Thái. Lão điên tiết! Gần đến bữa ăn, lão làm một bếp nhấm thật to, cạnh cây rơm nhà chắt Doạn, châm lửa đốt. Mọi người hốt hoảng nhắc:
            - Mần cho khéo, hắn cháy lây sang cơn rơm bên ni thì nguy to!
            Hoe Thái bèn phán một câu:
            - Táp thì cứ lo mà táp đi! Dổ bên nhà nỏ lây, mần chi mà cháy lây sang rơm nhà bay!
 
117 - TAU CẢ NÓNG CẢ RÉT!
            Cu Na mần nghề thịt lợn. Tính luộm thuộm. Bữa đó không mần thịt lợn. Trời nóng, ngủ với vợ xong, "quên" mặc quần, lão "thoát y", trần như nhộng cho mát.
            Sáng mai, lão ngủ ngon quá, vợ đi chợ sớm, để cho lão ngủ bù mấy bữa mần thịt lợn. Đứa con gái dậy, dọn cơm, vào gọi lão dậy ăn, lão mới bừng tỉnh! Lão vội vơ cái chăn tủ lên mình, giả vờ:
            - Bay ăn đi, cha bị sốt.
            Đứa con gái hoảng:
            - Cha sốt răng lại đắp chăn?
            Con hỏi nhì nhằng, cu Na điên tiết:
- Ăn đi mà đi học, hỏi chi hỏi lắm? Tau cả nóng, cả rét!
 
118 - MÔ! ĐÂY LÀ CHA HẮN ÔNG Ạ!
Hoe Vơn thuộc dạng chân dài, nhưng lại lấy cu Luận ngắn ngủn, người lủn củn… Nhà cửa còn rất tuềnh toàng nhưng cũng đã có hai quý tử. Bựa nọ, ông nội đột ngột đến thăm, hoe Vơn đang nằm ngửa, trần truồng…mắt ông kèm nhèm nhìn không rõ.
Ông cụng rầy, nhưng cũng hỏi lấy lệ:
      - Gồi! Thằng ni mà đang bú na bây? (Ông tưởng thằng cháu đã học lớp 4).
Nghe hỏi, hoe Vơn giật mình:
      - Mô, hắn mô bú nựa ông, đây là cha hắn ông ạ!
           
 

tin tức liên quan

Thống kê truy cập

114511347

Hôm nay

210

Hôm qua

2336

Tuần này

21721

Tháng này

218220

Tháng qua

121356

Tất cả

114511347