I.
Ông Pháp Đàn hỏi chuyện.
"Cụ Hinh à, tôi thấy khi phân tích về việc gì, người nói tiếng Việt hay nói đó là một việc 'con fou', khó hiểu quá."
I.
Ông Pháp Đàn hỏi chuyện.
"Cụ Hinh à, tôi thấy khi phân tích về việc gì, người nói tiếng Việt hay nói đó là một việc 'con fou', khó hiểu quá."
"Tiếng Việt gọi nôm na đó là việc phức tạp, phải bền bỉ nghĩ nhiều, làm kỉ, lâu dài, mới nên được."
"Ôi cảm ơn Cụ Hinh!
Tôi bị cái âm tiếng Pháp nó hành hạ cái chữ này suốt từ bao lâu, nay thì mới được giải thoát! Vì tiếng Pháp nghe 'con' thì là 'đần', mà 'fou' thì là 'điên', khổ thế đấy! Đã 'đần', thì chả cần đến 'điên', mà đã 'điên', thì khỏi cần đến 'đần', vậy mà lại có cái việc gì đó mà phải cần đến cả 'đần' lẫn điên, chắc là nó phải bí hiểm lắm!
Hóa ra chả có gì liên can cả nhỉ!! Cảm ơn, cảm ơn Cụ Hinh biết bao!!!"
II.
Hôm sau, ông Pháp Đàn hỏi chuyện.
"Tôi xem báo tiếng Việt, thấy chiến dịch chặt cây hàng loạt trong phố phường xem ra được chuẩn bị và tiến hành công phu lắm, có phải không Cụ Hinh?"
"Trong trường hợp này, nghĩ ra và lao vào làm cái chuyện đó thật cấp tập, bác Pháp Đàn dùng chữ 'con-fou' thì nên".
2379
2400
2779
219715
121356
114512842