Những góc nhìn Văn hoá
Đỗ Minh Tuấn mở đầu cho phong cách hiện thực kỳ ảo của Việt Nam*

Nhà thơ giúp anh viết trữ tình sâu sắc. Đỗ Minh Tuấn không hời hợt đâu, như đoạn tâm tư của sư cô khi thấy anh chàng Quỳ khát khao tình dục tôi thấy rất hay, vì lúc ấy cô nảy sinh lòng từ bi, muốn bố thí cho anh ta chút thú. Nghề đạo diễn cũng giúp Đỗ Minh Tuấn rất nhiều, anh giỏi bịa chuyện lắm, giỏi dựng cảnh. Mình đọc cứ run run không biết tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện một lão ăn mày, cứu cô bé tự tử rồi được chịu ơn, rồi tham dự vào các chuyện của làng một cách tự nhiên, từ chuyện đánh bài đến chuyện cá cược bóng đá…Chuyện nọ sang chuyện kia, bất ngờ, lôi cuốn. Rất nhiều vốn sống nên bịa chuyện gì ra chuyện ấy. Nhưng cũng hơi tham. cần thiết. Như chuyện Thao đang giữ cây bưởi, đi tìm đồng đội để cùng mình giữ đất Đông Phúc thì giữa đường thấy những bức tượng Phật bị kẻ cắp lấy trộm bỏ giữ đường lại sa lầy vào chuyện mang lại tượng về chùa, rồi sau đó đi bốc mộ cùng anh chàng da đen mới quen trong khi giúp nhà chùa để rủ anh ta mang hài cốt mẹ về mai táng ở Đông Phúc, rồi sau đó lại cùng anh này đi đến tìm đồng đội ở một làng đào đồ cổ và bị mất cắp xương, rồi đánh nhau ngộ sát vào tù. Không biết bao nhiêu chuyện. Có khi cái tài ấy dùng quá mức cần thiết. Nhưng tổng kết lại, ấn tượng tổng quan là anh ấy viết tưng tửng mà cứ ra chuyện theo lối dòng “dòng ý thức sự kiện” của M.Prous, nên viết cái gì ra cái đấy ngay, vào cảnh ngay. Điều đó để giải thích vì sao cũng cái chuyện ấy thôi nhưng viết cái gì ra cái ấy, hấp dẫn.
tin tức liên quan
Videos
Những giá trị tích cực và hạn chế trong nhân sinh quan của người Việt
Gian nan giữ nghề truyền thống
Nghệ An tổng kết Giải thưởng Mỹ thuật thiếu nhi lần thứ VI năm 2024
Xã Đại Đồng: Khởi công trùng tu, xây dựng đền làng Thượng Thọ
Phát triển miền núi trong bối cảnh chuyển đổi số
Thống kê truy cập
114595970

2120

2335

21431

222587

131357

114595970